Câu Chuyện Khởi Nghiệp Amino Coffee Roastery
Người ta bảo nghề nghiệp là chữ “Duyên”. Năm 2011, tôi bén duyên với ngành cà phê từ câu nói của người chú ruột “Làm rang xay cà phê đi. Ai cũng làm cà phê tẩm độn, cháu hãy làm cà phê nguyên chất, nghề này sẽ nuôi sống cháu.” Lúc ấy đơn thuần chỉ nghĩ hãy thử làm công việc này xem sao? Kinh doanh quán cà phê cũng là một trong nhiều lựa chọn của những start – up. Với số vốn ít ỏi đủ mua vài bộ bàn ghế cũ, cốc tách, mặt bằng 30m2 trang trí đơn sơ và máy rang cà phê chú tặng, tôi bắt đầu với công việc BÁN QUÁN CÀ PHÊ. Khi ấy còn quá trẻ vừa ra trường đã “Làm chủ khi chưa từng làm nhân viên” tôi rong ruổi các quán cà phê quanh Hà Nội nghiền ngẫm hương vị, văn hóa sau mỗi tách cà phê. Sau đó là những chuyến bay Sài Gòn, Buôn Mê Thuật và các tỉnh thành chỉ vì nghe nói ở đó có quán cà phê ngon.

Những ngày nằm dài trong căn phòng nhỏ, nhìn mặt trời khuất cuối chân trời, hình ảnh chiếc máy rang xay nhập nhoạng trong bóng tối. Tiền cạn, vốn liếng còn lại chỉ là chiếc máy rang và chút kinh nghiệm về cà phê nguyên chất. Le lói duy nhất con đường để tiếp tục với cà phê đó là làm rang xay cà phê nguyên chất bỏ cho quán. Tuy nhiên nó rất chông gai và mù mịt. Năm 2013 khái niệm cà phê nguyên chất còn quá mới mẻ ở Hà Nội, nói ra nhiều khách hàng còn không hiểu là gì. Khi đó cà phê tẩm tràn lan khắp nơi, tẩm thế nào, trộn ra sao mới đang là tiêu chuẩn cho 1 ly cà phê ngon.
Khoảng thời gian ấy họ hàng, gia đình bạn bè khuyên nên trở về cầm tấm bằng đại học xin việc làm ổn định, lấy vợ sinh con giống bao người, nuôi mộng viển vông đến bao giờ. Người duy nhất ủng hộ là bố tôi, ông nói: “Con còn trẻ, còn cơ hội để lăn lộn, trải nghiệm. Bố sẽ ủng hộ con nhưng chỉ trong 2 năm, nếu không có kết quả thì phải dừng lại”.

Tôi đã thất bại rất nhiều với cà phê: Quán đầu tiên và quán thứ 2 đều phải đóng cửa. Chọn làm cà phê sạch từ những năm khi mà thị trường còn chưa có định nghĩa về cà phê sạch. Thất bại khi những xưởng sản xuất lớn ồ ạt ra đánh chiếm Hà Nội. Khi bạn trả giá quá nhiều bạn sẽ không muốn từ bỏ. Và khi bạn thất bại và biết mình chưa hoàn thiện, bạn sẽ khao khát được tiến bộ.
Mỗi khi tôi cố gắng nghiên cứu và học tập để cải thiện sản phẩm, tôi lại tìm thấy một đích đến cao hơn. Và quá trình đó mãi tiếp diễn khiến tôi nhận ra đích đến của một sản phẩm hoàn hảo là vô tận. Nhưng điều tuyệt vời là chặng đường đi đến sự vô tận đó mỗi ngày sản phẩm của mình lại tốt hơn.
Tôi biết con đường đến với cà phê SẠCH còn nhiều chông gai, khó khăn nhưng tôi sẽ luôn cố gắng vì lý tưởng và đam mê của mình, vì một ngành cà phê CHẤT LƯỢNG CAO VƯƠN TẦM QUỐC TẾ.

Những ngày tháng liên tục trải nghiệm cà phê khắp mọi nơi, trầm ngâm với những gu cà phê lạ, trầm trồ thán phục với ly cà phê ngon, hòa cảm xúc với khách hàng, tìm lý do khiến họ gắn bó với nơi này hàng ngày. Từ lúc nào nuôi cho tôi khao khát làm ra một sản phẩm không đơn thuần chỉ là ngon, mà là có hồn, mang tới cảm xúc cho khách hàng.
Khi hoạt động đc 1,5 năm thì quán cà phê đóng cửa để trả mặt bằng cho chủ nhà. Vẫn nhiệt huyết với ngành cà phê cộng với tiền vốn tích góp được, tôi chung vốn với người anh mở 1 quán cà phê lớn hơn nhưng rồi xích mích và kết thúc chỉ sau 2 tháng.
Sau khoảng thời gian khởi nghiệp thất bại gia sản của tôi khi ấy chỉ con lại chiếc máy xay cà phê được chú tặng cho lúc ban đầu. Có thể nói đây là khoảng thời gian khủng hoảng, hoang mang nhất khi mà khởi nghiệp thất bại, thu nhập không có, điều quan trọng hơn chính là tôi chưa biết nên bắt đầu từ đâu.

Quyết tâm làm lại từ đầu. Lần này không chỉ dừng lại ở quán cà phê, tôi thực hiện những chuyến đi thực tế về cây cà phê, sơ chế cà phê nhiều tháng trời ở Tây Bắc, rồi lại lang thang khắp Tây Nguyên, Lâm Đồng. Những chuyến đi giúp tôi gặp được những người thầy, những người bạn, những người nông dân tâm huyết, họ đã giúp tôi rất nhiều trong cuộc hành trình đến với cà phê.
Song hành với hành trình đó là cơ sở sản xuất của tôi ngày một lớn hơn. Từ một quán cà phê nhỏ với máy rang mini, tôi đổi được sang máy rang cỡ chung đặt tại nhà, rồi đến xưởng sản xuất với văn phòng, phòng lap, máy rang công suất lớn.
Hành trình 8 năm không ngắn nhưng đủ dài để tôi nhìn nhận, thẩm thấu về con đường mình đang đi. Nhiều người vẫn hỏi lý do vì sao mà tôi có thể kiên trì lâu đến thế? Chẳng biết phải nói sao có thể do thất bại và lòng cầu tiến cộng thêm đam mê đã giúp tôi kiên trì cho đến hôm nay.
